Trích
Rồi mai gió núi mưa trời
Tôi đi cho lạnh hồn tôi một mình
Đời lê thê bước lênh thênh
Lối âm u mãi buồn tênh mắt nào
Lòng tay muôn thuở còn đau
Trái tim nguyên thủy vẫn nhàu nhớ thương
Nằm sâu quên mất là phương
Hỏi mưa thì nắng hỏi nguồn nước đi
Còn chi tôi biết còn chi
Hồn hoang buốt lạnh từ khi nhớ ngàn
Đàn ai trầm cung mênh mang
Nguồn đau thương vọng từ hàng lệ rơi
Hồn tôi nấm mộ không đời
Khói nhang xin trả cho lời thương yêu
Một lần quay mặt về chiều
Thì tìm sao nỗi mỹ miều dấu xưa
Làm sao đợi làm sao chờ
Làm sao còn mãi những giờ yêu em?
Người em gái trở về đây một bận
Con đường câm bỗng sáng ánh diệu kỳ
Tôi lẩn trốn vì thấy mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi
Em – thì vẫn nụ cười xanh mắt biếc
Màu cô đơn trên suối tóc la đà
Còn gì nữa với mây trời đang trắng
Đã vô tình trôi mãi bến sông xa
Thôi nước mắt đã ghi đời trên đá
Và cô đơn đã ghi dấu trên tay
Chân đã bước trên lối về hoang vắng
Còn chăng em nghĩa sống ngực căng đầy
Quá khứ đó dòng sông em sẽ ngủ
Giấc chiêm bao nguyên vẹn có bao giờ
Ta sẽ gặp trong ý tình vũ báo
Con thuyền hồn trở lại bến hoang sơ
Rồi em lại ra đi như đã đến
Dòng sông kia cứ vẫn chảy xa mù
Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu.
(Thân Phận, Hương Tích ấn hành 2014. Phát hành song song trên mạng toàn cầu amazon.com cho độc giả ở xa)
Lượt xem: 3485
Ghi danh để nhận thông báo sách mới qua email.
Thư quán Hương Tích
308/12 Nguyễn Thượng Hiền
Quận Phú Nhuận, TP HCM
Điện thoại: 08 3550 0339
Email: huongtichbooks@gmail.com